Hết thảy đều là định số, mọi sự không thể cưỡng cầu
Kinh Phật có câu:"Hết thảy đều có định số, mọi sự không thể cưỡng cầu". Trong nhân sinh, mọi việc không thể cưỡng ép mà được, chỉ cần nỗ lực hết sức, tùy duyên mà tự may mắn! Vận mệnh của đời người đều là định số, từ tình duyên, tài vận, sự nghiệp đều đã có từ kiếp trước. Cái bạn xứng đáng được nhận, không cầu cũng sẽ về tay bạn. Cái không phải của bạn, người khác sẽ tước nó đi.
Thế gian thật đáng buồn làm sao, khi mà luôn cố chấp níu giữ sai lầm lần này qua lần khác. Có người cho đến cuối cùng vẫn chưa thể thấu tỏ mọi chuyện.
Không cố chấp thì không sợ gian nan
Nếu không cố chấp thì không sợ gian nan khổ cực. Hôm nay cố chấp, ngày mai ắt hối tiếc.
Chuyện xưa có kể về một đại phú ông họ Lý rất giỏi kinh doanh. Kể cả chủ lẫn tớ đều quần quật làm lụng đi lại cả ngày. Phú ông cũng đặt rất nhiều tâm huyết, lo lắng mọi sự, lao lực quá độ. Thành ra cứ đến đêm vừa đặt đầu xuống gối là chìm ngay vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ, ông ta mơ thấy mình đang hầu hạ trong nhà người khác. Việc nào cũng đến tay, nếu không hoàn thành tốt còn bị mắng mỏ, đánh đập. Đêm nào cũng mơ thấy giấc mơ đó khiến cho phú ông vô cùng thống khổ.
Không thể chịu được nữa, ông ta đến cầu cạnh một vị thiền sư cao tuổi. Vị thiền sư già cười bảo:" Địa vị của người đủ để vinh thân, của cải dư dả, sung sướng gấp bao lần người khác. Đêm đến lại mơ làm việc quần quật, đây chính là lao khổ đi cùng với an nhàn. Ông muốn cả khi tỉnh lẫn khi mơ đều được sung sướng, nào đâu có dễ như vậy!"
Phú ông họ Lý được thiền sư khai đạo, trong lòng lập tức hiểu ra. Từ đó về sau, ông ta đối xử với người hầu kẻ hạ rát tử tế, mà trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều phần. Nghiệp tâm đã khiến ông ta phải khổ ải không ngừng, hàng đêm lao khổ, cuộc sống cũng bớt đi nhiều phần thú vị.
Trong cuộc sống có nhiều điều cám dỗ. Nào là tiền tài, địa vị, quyền quý giàu sang, tất cả đều là vật ngoài thân. Chỉ có sinh mệnh mới là điều chân thật nhất. Thế gian có nhiều người không thể lựa chọn giữa tiền tài và sinh mệnh, nên cuộc sống vô cùng vất vả.
Phật dạy: Vọng tưởng là sai lầm, cố chấp là khăng khăng phạm sai lầm. Cho nên chúng sinh sẽ không được chứng đắc. Tại sao không thay đổi tâm niệm, tạo ra tình yêu thương, giúp cho tâm hồn mình được nuôi dưỡng? Hết thảy mọi người đều có định số, nếu quá mức cưỡng cầu là lại mắc thêm lỗi lầm.
Có người dùng cả kiếp sau để hận một người, phải đến một thời điểm mới hiểu được, hận thù là sai lầm, khiến một đời hoài phí. Cứ như vậy, đến chết cũng khó được giải thoát. Chúng ta phải học được cảnh giới của Đức Phật, từ bỏ những điều sai trái đang diễn ra, đừng phạm sai lầm hết lần này đến lần khác.
Cái giá của sự cố chấp
Chúng ta phải học được cảnh giới của Đức Phật, từ bỏ những điều sai trái đang diễn ra trong tay chúng ta và đừng phạm sai lầm hết lần này đến lần khác.
Có một Tỳ kheo trong đền thờ. Vì lỗi lầm của mình, anh ta đã bị đuổi ra khỏi chùa. Vì quá buồn bã buồn, anh ta vừa đi vừa khóc và gặp một con quỷ. Con này cũng vì phạm vào pháp mà bị Bì sa môn Thiên vương đuổi đi. Quỷ hỏi sư: "Tại sao ngươi khóc?"
Tỳ kheo trả lời: "Ta đã phạm vào giới luật của tăng nhân, để các nhà sư bị đuổi ra ngoài, tất cả các lễ vật của bố thí đều không có, và mọi người đều biết tiếng xấu của ta".
Quỷ nói: "Ta có thể làm cho tiếng xấu của ngươi biến mất, giúp ngươi tiếp tục nhận được bố thí. Ngươi có thể đứng trên vai trái của ta, ta sẽ cõng ngươi trên lưng để đi lại, mọi người chỉ thấy ngươi mà không thấy ta. Nếu nhận được bố thí, chúng ta sẽ chia đều."
Nói xong, quỷ cõng sư trên lưng đi vào ngôi làng mà sư vừa bị đuổi. Người trong thôn thấy được điều này đều nghĩ rằng sư đã đức đạo. Mọi người tới ngôi chùa nọ, lên tiếng trách tăng nhân, đưa sư vào trong chùa trụ hạ. Nhờ vậy, sư lại nhận được bố thí, có gì cũng chia quỷ một nửa.
Tuy nhiên tới một ngày, trong khi đang cõng sư hành tẩu, quỷ gặp thủ hạ của Bì sa môn Thiên vương là chúc quan. Quỷ sợ hãi ném sư liều mạng chạy trốn, sư rơi xuống mà chết. Sư này vì khăng khăng cố chấp mà vấp hết sai lầm này qua sai lầm khác, cuối cùng tự hại chính mình. Nếu biết cách vượt lên sai lầm, có lẽ mọi sự đã khác.
Nếu liều mạng theo đuổi sai lầm, vậy thì sai lầm càng chồng chất. Trong cuộc sống, chúng ta hãy thường xuyên kiểm điểm lại bản thân, tìm ra phương hướng và phương thức để theo đuổi mục tiêu rõ ràng nhất. Như vậy, chúng ta sẽ không bị dấn qua sâu vào sai sót, mà dần dần đánh mất ý nghĩa của nhân sinh.
Phật dạy: Dưa hái xanh không ngọt
Trong cuộc sống, gặp chuyện chớ cưỡng cầu. Mọi việc đều có định số. Cái không thuộc về bạn, cho dù có cố gắng truy tìm cũng khó. Dù là danh lợi, tiền tài hay tình yêu, cũng đừng quá mức cưỡng cầu. Bởi chúng vĩnh viễn sẽ không thể thành, nếu bạn cứ kiên trì níu kéo sẽ chịu càng nhiều thương tổn.
Nhiều điều nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, và ta có thể chọn cách sống cho riêng mình. Nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự sắp đặt của ông Trời, đó là định mệnh! Nguồn gốc hay cái chết, mọi thứ đều là định số!