“Danh lợi hư vinh, có điều gì đáng để quá bận rộn. Chuyện được mất hãy để tự biên tự diễn. Kẻ được chưa chắc mạnh. Kẻ mất chưa chắc yếu. Hãy nhân lúc cơ thể còn khoẻ mạnh, thả lỏng bản thân. Phiêu diêu tự tại, buông bỏ trói buộc. Thì dù chỉ còn chút thời gian, ta cũng nguyện buông say một cõi…”. Xin được mượn lời của Lý Ngư để mở đầu cho bài viết sẽ giúp xoa dịu tâm hồn bạn.
Danh lợi như lốc xoáy
Cuốn theo bao nhiêu người.
Nhân gian có đảo điên
Cũng chỉ vì danh lợi.
Trước hiện thực tàn khốc
Tốt nhất là rời xa
Qua Trường Giang, Hoàng Hà
Sang bến bờ đối diện.
Tranh danh người được gì
Ngoài được chút hư danh
Giật lợi để làm gì
Vị tất có lâu dài?
Hao tổn mấy tâm cơ
Dùng hết bao thủ đoạn
Được nhiều tiền chăng nữa
Chết có được mang theo?
Đầu ốc sên có sừng
Như người còn dục vọng
Giữa nhân sinh dài rộng
Nhỏ bé khác gì nhau?
Tô Thức đã từng viết
“Sừng ốc sên – hư danh
Lợi lộc bé như vậy
Mưu tính lắm có thành?
“Trời đã định hết cả
Ai yếu hay ai mạnh
Lúc nhàn thân chưa già
Ta tranh thủ rong chơi
“Trong trăm năm trở lại
Cùng bầu rượu ra đi
Ba vạn sáu nghìn trùng”
Bỏ lại những sân si.
Lịch sử này dài lắm
Đời người thì ngắn thôi
Vũ trụ này rộng lớn
Nhỏ nhoi lắm thân người.
Danh lợi là cực nhỏ
Đem sừng sên tranh giành
Tính toán bao lợi hại
Ăn đâu còn biết ngon
Ngủ cũng không an tĩnh
Cứ như thế cả đời
Tiền kiếm được – đáng không?
Trang Tử từng có câu:
Đừng nói chuyện biển khơi
Với ếch ngồi đáy giếng
Đừng nói về băng tuyết
Với côn trùng mùa hè.
Không cùng người cổ hủ
Luận đạo lý trên đời
Vốn kiến thức hữu hạn
Bằng con ếch mà thôi.
Những bất hòa mâu thuẫn
Bản thân không vượt qua
Sẽ biến thành cơn giận
Trút lên đầu người ta.
Mãi so đo người khác,
Không có chốn dung thân
Giống như dùng phúc vận
Rước thương tổn vào thân.
Lí Ngư từng tâm sự
“Dăm ba phần ngốc nghếch
Cộng một phần si mê
Chẳng thà câm với điếc
Sống thọ thân hơn nhiều”.
Thiền Tông có một kệ
Khuyên người bớt lo âu
“Xuân hoa, thu trăng sáng
Hạ gió, đông tuyết về
Bớt bao đồng tính toán
Nhân gian tốt bao nhiêu!”
Có chút danh, không tranh là người trí tuệ
Có chút lợi, không hưởng là người từ bi
Có chút thị phi, người bơ đi sẽ thanh tịnh
Có chút phiền não, buông bỏ an tĩnh một đời.